Một năm học mới lại bắt đầu. Niềm vui đến trường của con trẻ lại tiếp tục song hành cùng với những nỗi lo oằn vai của mẹ cha. Chuyện quần áo, sách vỡ, học phí cho năm học mới luôn là một gánh nặng không nhỏ đối với các gia đình có con đang ở độ tuổi cắp sách đến trường. Vậy mà, ở mái ấm trung tâm nhân đạo Quê Hương, khu phố Tân Long, phường Tân Đông Hiệp, thị xã Dĩ An, trong năm học mới 2017-2018 này...
Một năm học mới lại bắt đầu. Niềm vui đến trường của con trẻ lại tiếp tục song hành cùng với những nỗi lo oằn vai của mẹ cha. Chuyện quần áo, sách vỡ, học phí cho năm học mới luôn là một gánh nặng không nhỏ đối với các gia đình có con đang ở độ tuổi cắp sách đến trường. Vậy mà, ở mái ấm trung tâm nhân đạo Quê Hương, khu phố Tân Long, phường Tân Đông Hiệp, thị xã Dĩ An, trong năm học mới 2017-2018 này, có gần 300 em ở độ tuổi từ mẫu giáo đến THCS đến trường trong khi chỉ có một mình mẹ Huỳnh Tiểu Hương, sáng lập kiêm giám đốc trung tâm nhân đạo Quê Hương xoay sở. Thử hỏi, gánh nặng ấy, áp lực ấy càng chồng chất và nặng trĩu đến mức nào. Đây cũng là thời gian mẹ của các em suy yếu, kiệt quệ nhất cả về sức khỏe, tiền bạc lẫn niềm tin vào cuộc sống khi phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách đến với mình. Thế nhưng, bằng tình thương, trách nhiệm của một người mẹ luôn hết lòng vì con trẻ, chị vẫn nỗ lực, cố gắng chăm lo cho các con bằng mọi giá. Đâu ai biết rằng, để có được những phút giây bình yên, vui đùa cho con trẻ, để đổi lấy từng con chữ, từng giọt sáng tri thức cho các con, người mẹ ấy phải từng ngày, từng giờ chiến đấu với những nỗi đau dai dẳng của đời mình…
Ngay từ khi dám đứng ra nhận đứa con nuôi đỏ hỏn đầu tiên khi chỉ mới 16 tuổi đầu, Huỳnh Tiểu Hương đã biết rằng: kể từ đây, cuộc đời mình, số phận mình sẽ gắn liền với những sinh linh tội nghiệp đáng thương này. Vì lẽ đó, dù bản thân có đói rách, cực khổ đến đâu, dù có bị người xấu đánh đập, hành hạ dã man ra sao, tổ ấm của chị vẫn luôn đầy ắp tiếng cười con trẻ và đàn con của chị cứ thế tăng lên từng ngày. Từ một vài em trong những ngày đầu chị mới đem về nuôi, lên đến vài chục em và hiện nay, mái ấm học Huỳnh Tiểu đã có 340 em đang được chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục miễn phí. Biết bao người đã từng tiếc nuối xen lẫn cảm phục về chị, một người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, giàu có, lại quan hệ rộng, được phép định cự ở Hoa kỳ nhưng đã ừ bỏ tất cả để dấn thân vào đám trẻ côi cút, bụi đời để rổi tự chuốt lấy bao vất vả, muộn phiền cho mình. Từ khi trở thành mẹ của bọn trẻ, chị đã bỏ quên tất cả những thú vui, sở thích cho riêng mình. Chị không thiết phấn son, trang điểm mỗi khi ra đường, không có thói quen tụ tập, vui chơi cùng bạn bè, cũng quên mất những nơi sang trọng từng lui tới, những chuyến du lịch nghỉ dưỡng dài ngày. Giờ đây, mối bận tâm lớn nhất của chị là làm sao để tất cả các con đều được no ấm, hạnh phúc đủ đầy, tương lai các em rạng rỡ hơn…
Với suy nghĩ “ Vì lợi ích trăm năm trồng người”, Huỳnh Tiểu Hương luôn dành phần lớn tài chính của mình để đầu tư cho giáo dục con trẻ. Dù chưa một lần được cắp sách đến trường nhưng chị vẫn đủ kiến thức để dạy cho các con mình về lòng nhân ái và tình yêu thương, về cách cư xử sao cho thật đẹp.… Ở độ tuổi mẫu giáo và tiểu học, các em được học hành ngay tại trung tâm với cơ sở vật chất trường lớp được mẹ Tiểu Hương xây dựng khang trang cùng các thầy cô tận tâm, yêu nghề. Những em bước vào cấp học THCS, PTTH và Đại học đều được mẹ cho đi học tập cộng đồng và luôn đạt thành tích cao trong học tập. Đặc biệt, Tiểu Hương luôn định hướng nghề nghiệp tùy theo năng lực và sở thích của từng đứa con mình. Chị muốn rằng, một mai khi không còn đựơc sự bảo bọc, che chở của chị, chúng vẫn sẽ tự tin đứng vững trên cuộc đời này. Chị muốn những đứa con khuyết tật của mình tuy tàn nhưng không phế. Vì vậy, ngoài việc chú trọng bồi dưỡng kiến thức cho những em có khả năng vào Đại học, chị còn phối hợp với các cơ sở dạy nghề đào tạo các nghề cơ bản như : đan, may, kết hạt cườm, sản xuất nước uống đóng chai, lái xe... cho những em yêu thích học nghề. Nhờ vậy, tất cả các con của chị giờ đây đều biết rất nhiều nghề. Chúng thi nhau học tập, lao động sản xuất và luôn cố gắng đạt được thành tích cao nhất để được mẹ vui lòng.
Mỗi ngày nhìn thấy con trẻ lớn lên và trưởng thành, với chị, đó là món quà vô giá. Bên cạnh những giây phút bình yên hiếm hoi bên con, là người mẹ đơn thân, Tiểu Hương không sao tránh khỏi những cơn bão tố liên tục ập đến với mình. Đã không ít lần, chị từng chia sẻ trong ngậm ngùi: “ Cuộc sống thật sợ hãi... chẳng biết điều gì đúng đúng sai sai.. ai tốt ai xấu...thậm chí người sát bên cạnh mình lại là người hại mình đầu tiên. Vậy mà trong lòng mình luôn nghĩ họ là ân nhân, là người thân thương.. có những người lợi dụng mình để được gặp gỡ, mở rộng quan hệ.. và khi được rồi thì họ lại càng nguy hiểm hơn, xem như không hề quen biết với mình. Có ai hiểu... những con người rắp tâm hãm hại, lợi dụng ngay cả chén cơm của trẻ cô nhi và và đẩy người mẹ đơn thân nuôi hàng trăm con trẻ vào bước đường chông gai vực thẳm…” Đặc biệt, 2 năm trở lại đây, trên các trang mạng xã hội xuất hiện hàng loạt bài viết bôi nhọa, vu khống Tiểu Hương và các cán bộ, giáo viên, bảo mẫu của trung tâm nhân đạo Quê Hương là lừa đảo, lợi dụng đàn con để làm giàu, ăn bớt tiền ủng hộ trẻ em… Không ít người, trong đó có những nhà hảo tâm đã vội tin những bài báo trên và không lui tới, ủng hộ trung tâm nửa… Ngay cả những người bạn thân thiết cũng xa lánh chị. Tiểu Hương thật sự tổn thương, đau đớn nhưng chị không có cách nào để giãy bày. Chỉ đến khi, tác giả của chính những bài viết này, tự xưng là nhà báo Hiếu Nguyễn, đến vòi vĩnh và hứa hẹn phục hồi danh dự cho trung tâm. Chị và các con mới vở lẽ.. Ngày 18/7/2017, nghi phạm đã bị bắt và giao nộp cho công an TP.HCM, giải tỏa nỗi oan ức bấy lâu nay mà chị và các giáo viên, bảo mẫu của trung tâm phải gánh chịu. Đây chỉ là một trong vô số những nỗi đau mà Huỳnh Tiểu Hương đã được thấu hiểu và minh oan trong suốt cuộc đời gắn bó với trẻ cô nhi. Vì những thân phận trẻ thơ mồ côi, yếu thế này mà Tiểu Hương đã chịu đựng bao điều tiếng trong ngần ấy năm. Mặc cho những lời đồn đoán, dị nghị, dèm pha của người đời, Tiểu Hương hiểu rằng, những đứa trẻ đáng thương này cần có mẹ, cần được yêu thương, che chở, đùm bọc. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để chị vượt qua tất cả để các con có được gia đình, có được tương lai và hạnh phúc sau này. Thêm một người hiểu và tin những gì chị đã và đang làm là thêm một nguồn sức mạnh, một niềm tin vững chắc để chị tiếp tục vững bước trên hành trình mang đến một cuộc sống mới cho những trẻ thơ bất hạnh đang cần được yêu thương./.
Thành tích của các con trong năm học vừa qua
Một năm học mới lại bắt đầu. Niềm vui đến trường của con trẻ lại tiếp tục song hành cùng với những nỗi lo oằn vai của mẹ cha. Chuyện quần áo, sách vỡ, học phí cho năm học mới luôn là một gánh nặng không nhỏ đối với các gia đình có con đang ở độ tuổi cắp sách đến trường. Vậy mà, ở mái ấm trung tâm nhân đạo Quê Hương, khu phố Tân Long, phường Tân Đông Hiệp, thị xã Dĩ An, trong năm học mới 2017-2018 này, có gần 300 em ở độ tuổi từ mẫu giáo đến THCS đến trường trong khi chỉ có một mình mẹ Huỳnh Tiểu Hương, sáng lập kiêm giám đốc trung tâm nhân đạo Quê Hương xoay sở. Thử hỏi, gánh nặng ấy, áp lực ấy càng chồng chất và nặng trĩu đến mức nào. Đây cũng là thời gian mẹ của các em suy yếu, kiệt quệ nhất cả về sức khỏe, tiền bạc lẫn niềm tin vào cuộc sống khi phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách đến với mình. Thế nhưng, bằng tình thương, trách nhiệm của một người mẹ luôn hết lòng vì con trẻ, chị vẫn nỗ lực, cố gắng chăm lo cho các con bằng mọi giá. Đâu ai biết rằng, để có được những phút giây bình yên, vui đùa cho con trẻ, để đổi lấy từng con chữ, từng giọt sáng tri thức cho các con, người mẹ ấy phải từng ngày, từng giờ chiến đấu với những nỗi đau dai dẳng của đời mình…
Ngay từ khi dám đứng ra nhận đứa con nuôi đỏ hỏn đầu tiên khi chỉ mới 16 tuổi đầu, Huỳnh Tiểu Hương đã biết rằng: kể từ đây, cuộc đời mình, số phận mình sẽ gắn liền với những sinh linh tội nghiệp đáng thương này. Vì lẽ đó, dù bản thân có đói rách, cực khổ đến đâu, dù có bị người xấu đánh đập, hành hạ dã man ra sao, tổ ấm của chị vẫn luôn đầy ắp tiếng cười con trẻ và đàn con của chị cứ thế tăng lên từng ngày. Từ một vài em trong những ngày đầu chị mới đem về nuôi, lên đến vài chục em và hiện nay, mái ấm học Huỳnh Tiểu đã có 340 em đang được chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục miễn phí. Biết bao người đã từng tiếc nuối xen lẫn cảm phục về chị, một người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, giàu có, lại quan hệ rộng, được phép định cự ở Hoa kỳ nhưng đã ừ bỏ tất cả để dấn thân vào đám trẻ côi cút, bụi đời để rổi tự chuốt lấy bao vất vả, muộn phiền cho mình. Từ khi trở thành mẹ của bọn trẻ, chị đã bỏ quên tất cả những thú vui, sở thích cho riêng mình. Chị không thiết phấn son, trang điểm mỗi khi ra đường, không có thói quen tụ tập, vui chơi cùng bạn bè, cũng quên mất những nơi sang trọng từng lui tới, những chuyến du lịch nghỉ dưỡng dài ngày. Giờ đây, mối bận tâm lớn nhất của chị là làm sao để tất cả các con đều được no ấm, hạnh phúc đủ đầy, tương lai các em rạng rỡ hơn…
Với suy nghĩ “ Vì lợi ích trăm năm trồng người”, Huỳnh Tiểu Hương luôn dành phần lớn tài chính của mình để đầu tư cho giáo dục con trẻ. Dù chưa một lần được cắp sách đến trường nhưng chị vẫn đủ kiến thức để dạy cho các con mình về lòng nhân ái và tình yêu thương, về cách cư xử sao cho thật đẹp.… Ở độ tuổi mẫu giáo và tiểu học, các em được học hành ngay tại trung tâm với cơ sở vật chất trường lớp được mẹ Tiểu Hương xây dựng khang trang cùng các thầy cô tận tâm, yêu nghề. Những em bước vào cấp học THCS, PTTH và Đại học đều được mẹ cho đi học tập cộng đồng và luôn đạt thành tích cao trong học tập. Đặc biệt, Tiểu Hương luôn định hướng nghề nghiệp tùy theo năng lực và sở thích của từng đứa con mình. Chị muốn rằng, một mai khi không còn đựơc sự bảo bọc, che chở của chị, chúng vẫn sẽ tự tin đứng vững trên cuộc đời này. Chị muốn những đứa con khuyết tật của mình tuy tàn nhưng không phế. Vì vậy, ngoài việc chú trọng bồi dưỡng kiến thức cho những em có khả năng vào Đại học, chị còn phối hợp với các cơ sở dạy nghề đào tạo các nghề cơ bản như : đan, may, kết hạt cườm, sản xuất nước uống đóng chai, lái xe... cho những em yêu thích học nghề. Nhờ vậy, tất cả các con của chị giờ đây đều biết rất nhiều nghề. Chúng thi nhau học tập, lao động sản xuất và luôn cố gắng đạt được thành tích cao nhất để được mẹ vui lòng.
Mỗi ngày nhìn thấy con trẻ lớn lên và trưởng thành, với chị, đó là món quà vô giá. Bên cạnh những giây phút bình yên hiếm hoi bên con, là người mẹ đơn thân, Tiểu Hương không sao tránh khỏi những cơn bão tố liên tục ập đến với mình. Đã không ít lần, chị từng chia sẻ trong ngậm ngùi: “ Cuộc sống thật sợ hãi... chẳng biết điều gì đúng đúng sai sai.. ai tốt ai xấu...thậm chí người sát bên cạnh mình lại là người hại mình đầu tiên. Vậy mà trong lòng mình luôn nghĩ họ là ân nhân, là người thân thương.. có những người lợi dụng mình để được gặp gỡ, mở rộng quan hệ.. và khi được rồi thì họ lại càng nguy hiểm hơn, xem như không hề quen biết với mình. Có ai hiểu... những con người rắp tâm hãm hại, lợi dụng ngay cả chén cơm của trẻ cô nhi và và đẩy người mẹ đơn thân nuôi hàng trăm con trẻ vào bước đường chông gai vực thẳm…” Đặc biệt, 2 năm trở lại đây, trên các trang mạng xã hội xuất hiện hàng loạt bài viết bôi nhọa, vu khống Tiểu Hương và các cán bộ, giáo viên, bảo mẫu của trung tâm nhân đạo Quê Hương là lừa đảo, lợi dụng đàn con để làm giàu, ăn bớt tiền ủng hộ trẻ em… Không ít người, trong đó có những nhà hảo tâm đã vội tin những bài báo trên và không lui tới, ủng hộ trung tâm nửa… Ngay cả những người bạn thân thiết cũng xa lánh chị. Tiểu Hương thật sự tổn thương, đau đớn nhưng chị không có cách nào để giãy bày. Chỉ đến khi, tác giả của chính những bài viết này, tự xưng là nhà báo Hiếu Nguyễn, đến vòi vĩnh và hứa hẹn phục hồi danh dự cho trung tâm. Chị và các con mới vở lẽ.. Ngày 18/7/2017, nghi phạm đã bị bắt và giao nộp cho công an TP.HCM, giải tỏa nỗi oan ức bấy lâu nay mà chị và các giáo viên, bảo mẫu của trung tâm phải gánh chịu. Đây chỉ là một trong vô số những nỗi đau mà Huỳnh Tiểu Hương đã được thấu hiểu và minh oan trong suốt cuộc đời gắn bó với trẻ cô nhi. Vì những thân phận trẻ thơ mồ côi, yếu thế này mà Tiểu Hương đã chịu đựng bao điều tiếng trong ngần ấy năm. Mặc cho những lời đồn đoán, dị nghị, dèm pha của người đời, Tiểu Hương hiểu rằng, những đứa trẻ đáng thương này cần có mẹ, cần được yêu thương, che chở, đùm bọc. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để chị vượt qua tất cả để các con có được gia đình, có được tương lai và hạnh phúc sau này. Thêm một người hiểu và tin những gì chị đã và đang làm là thêm một nguồn sức mạnh, một niềm tin vững chắc để chị tiếp tục vững bước trên hành trình mang đến một cuộc sống mới cho những trẻ thơ bất hạnh đang cần được yêu thương./.
Thành tích của các con trong năm học vừa qua